Banner Home
Mùi Hương Khó Cưỡng - chapter 1: Vol1 | Thiên Chu Chi Dạ
Săn Lùng Omega - 03

Săn Lùng Omega

TCCD 7906 chữ Cài đặt

Tên truyện: Săn Lùng Omega

Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ

Translator: Vanh

Proofreader: Kitnhuy

***

Chương 3:

※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com (web tạm: tececede.com).

Joshua chiếm lấy thân xác của Omega đang bất tỉnh, lao vào một cách cuồng bạo như một con thú hoang điên cuồng cưỡng bức con mồi. Hắn nắm lấy xương hông của Omega, lúc này đã quỵ xuống nằm sấp như ếch trên sàn, nhấc bổng lên và thúc hông một cách tàn bạo. Omega rũ rưỡi như con rối bị buộc dây, lắc lư theo từng cú thúc của Joshua. Giữa những va chạm của cơ thể, cặp mông trắng ngần dần dần chuyển sang màu đào chín, hiện rõ trước mắt. Nếu được vỗ mạnh vào cặp mông mềm mại đó, khiến nó vang lên những tiếng kêu “bốp bốp”, cảm giác chắc chắn sẽ sướng đến điên dại. Joshua như một con thú đói khát, nuốt lấy nước bọt một cách thèm thuồng.

Sau khi đã trút hết một lần, Joshua rút dương vật ra khỏi cơ thể của Omega. Dù đã bất tỉnh, Omega vẫn vô thức mà siết chặt cái lỗ của mình như thể tiếc nuối khi thứ đó vừa rời đi. Joshua cầm lấy thứ vừa rút ra ướt nhẹp thứ tinh dịch màu trắng, chà xát lên cặp mông màu đào đỏ rực kia để lau sạch, rồi cười khẩy đầy thỏa mãn. Liếc nhìn xuống, cái lỗ đã khép chặt lại. Xung quanh phủ đầy tinh dịch trắng đục. Khung cảnh đó đẹp đến mức không tưởng!

Joshua lật người Omega đang nằm sấp lại, khiến cậu nằm ngửa, rồi lại banh rộng hai chân. Từ khe hở giữa hai chân, thứ tinh dịch màu trắng đục chảy xuống làm bẩn đi chiếc áo khoác đen. Joshua nhếch môi cười. Hắn muốn làm cho Omega này cũng nhem nhuốc giống như chiếc áo khoác kia.

Không biết sau đó hắn đã làm nhiều đến mức nào. Hắn đè cậu ấy xuống, nằm trên người và tiếp tục làm tình, mút lấy phần mềm mại bên trong cặp đùi của cậu ấy. Cuối cùng, khi Omega tỉnh táo lại, nhìn thấy Joshua đang hì hục trên người mình cậu ấy lại bắt đầu khóc nức nở. Đôi mắt và mũi đỏ hoe vì khóc trông thật đáng yêu, Joshua nâng cậu ấy dậy, ôm vào lòng, vừa dỗ dành vừa tiếp tục làm tình.

Nghĩ Omega chắc hẳn đói, Joshua hái đầy dâu trong rừng và đút cho cậu ăn. Và tất nhiên là hắn đút cả miệng trên lẫn cái lỗ nhầy nhụa bên dưới. Omega gào khóc mãi, nhưng cuối cùng như đã dần kiệt sức, cậu cam chịu, quàng tay ôm cổ Joshua và áp sát cơ thể mình vào hắn. Vẻ đáng yêu ấy càng khiến Joshua cảm thấy kích thích, hắn cắn mút khắp cơ thể cậu, như muốn đóng dấu sở hữu.

Chắc chắn cậu là một Omega cực phẩm, không thể nhầm được. Vì vậy hắn định bắt giữ cậu mang đi, nhưng Omega láo xược ấy dám bỏ trốn. Biết thế, đáng lẽ hắn nên trói chân cậu lại ngay từ đầu.

“Đệt, nó chạy đi đâu mất rồi?”

Joshua nhả khói thuốc, cố gắng nhớ lại. Mặc dù kỳ động dục gần như đã kết thúc, nhưng dương vật của hắn vẫn cương cứng, không lúc nào hắn thôi ham muốn bất kể ngày đêm.

“Cậu ta đã trốn đâu rồi?”

Joshua hít sâu một hơi khói thuốc, nhả ra từ từ, rồi nhắm mắt lại.

“Ha, đẹp đến phát điên…Mà thôi, săn lại lần nữa là xong.”

Đang lúc Joshua đưa tay xoa nắn cậu nhỏ đang căng cứng của mình, tiếng gõ cửa vang lên và một người hầu bước vào.

“Ngài Frost đã đến.”

“Hả? À, đúng rồi. Frost bảo là sẽ đến. Ta sẽ tắm rồi xuống.”

Nhưng thay vì bước vào phòng tắm, Joshua bắt đầu cử động bàn tay sục lấy khúc thịt đang căng cứng trong tay mình.

***

“Kiêng khem cái khỉ gì chứ?”

Joshua phả một hơi khói thuốc dài, lẩm bẩm. Ngồi đối diện, Frost nhíu mày khó chịu trước mùi pheromone nồng nặc, vẫn còn phảng phất đến nhức mũi của Joshua.

“Joshua Marguerite mà kiêng khem ư…Đến con chó hoang cũng phải phì cười.”

Frost Medicis, vì nghe nói thằng bạn thân như kẻ thù của mình hiếm hoi ở lại biệt viện, nên đã ghé qua đây sau khi xử lý xong việc với chủ gia tộc Marguerite. Một kẻ cả đời chẳng biết ốm đau là gì, đến bệnh tật cũng phải khuất phục trước tính khí bẩn thỉu ấy, vậy mà nghe nói lại sắp chết vì trọng bệnh, khiến Frost tò mò đến biệt viện. Vậy mà khi sang đến đây, cảnh tượng trước mắt đúng là chẳng khác gì một trò hề.

Frost ngỡ biệt viện của nhà Marguerite bị biến thành cái ổ hôi thối của lũ thú dơ bẩn. Khói thuốc thì mù mịt và thứ mùi tanh nồng mà bất cứ ai cũng có thể nhận ra ngày lập tức, tràn ngập khắp nơi. Frost rùng mình định quay đầu bỏ về, thì Joshua từ phòng tắm bước ra, nước vẫn còn nhỏ giọt trên người. Vừa ngồi phịch xuống ghế đã ngậm ngay điếu thuốc vào miệng.

“Định dùng thuốc lá để tiễn đời à? Nếu thế thì đừng lôi tao theo, thằng khốn.”

Frost mỉa mai nói. Rồi cau mày khi thấy thằng bạn chí cốt ngồi trần như nhộng. Đang định quát cho một câu bảo nó mặc cái gì vào, nhưng nghĩ lại, đây đâu phải là lần đầu tiên thấy cảnh này, nên chỉ nhếch mép cười khinh bỉ. Hắn muốn khoả thân lượn lờ trong nhà thì kệ mẹ hắn. Cơ mà, cái kẻ mà người ta bảo là đang thập tử nhất sinh kia, sao lại trông khỏe mạnh tới mức này?

“Mày chưa nếm mùi Omega bao giờ, nhỉ?”

Lời của Joshua khiến Frost nhíu mày. Với Frost, Omega chỉ là những kẻ phiền phức. Những kẻ bị pheromone làm cho say đến mất đi lý trí, lao vào anh ta chỉ để được ngậm lấy dương vật một lần, chẳng khiến Frost mảy may động lòng. Hơn nữa, lỡ xảy ra rắc rối gì thì sao? Dĩ nhiên, giết đi là xong, nhưng ngay cả việc đó cũng phiền phức. Tốt hơn là đừng dây vào cái đám phiền toái đó ngay từ đầu.

“Sao mày tự rước lấy phiền toái làm gì chứ?”

Frost ngồi xuống ghế sofa đơn, châm một điếu thuốc. Một hầu gái vội vã chạy đến châm lửa cho anh, đặt tách trà lên bàn rồi nhanh chóng lui đi.

“Phiền toái cái khỉ gì chứ? Nếu nó mà mang thai con của tao, thì tao sẽ hết lòng cưng chiều nó.”

Joshua cười một cách khoái trá, đáp lại.

“Mày thậm chí còn chẳng thèm đánh dấu cơ mà…”

Frost biết rõ Joshua cũng là kiểu người rất ghét những thứ phiền phức. Joshua có thể thích thú với việc săn Omega, nhưng khác với những quý tộc khác, hắn chỉ đơn thuần coi đó là thú vui tiêu khiển.

Joshua với Frost thân nhau từ lúc còn nằm trong bụng mẹ. Hai người mẹ của họ, vốn là bạn thân từ thuở nhỏ, và vẫn giữ tình bạn bền chặt ngay cả sau khi kết hôn.

Từng có lúc hai nhà suýt trở thành thông gia của nhau. Nếu như người nhà Medicis có vẻ ngoài lạnh lùng như những bức tượng băng giá, thì nhà Marguerite lại nổi tiếng với vẻ đẹp thanh tao và quyến rũ. Sự hòa quyện giữa hai dòng màu ấy, sẽ tuyệt diệu đến nhường nào! Thế nên, hai bà mẹ đã từng bàn đến chuyện hôn nhân sắp đặt. Đáng tiếc, cả hai gia tộc đều không sinh ra được Omega.

Phu nhân Marguerite, sau khi sinh con đầu lòng là con trai bà đã rất hy vọng đứa thứ hai sẽ là một Omega, để có thể kết thông gia với nhà Medicis. Nhưng tiếc thay, đứa thứ hai cũng lại là con trai. Dù vậy, khi Joshua được sinh ra vì quá xinh đẹp nên hai bà mẹ đã thầm nghĩ:

“Nếu nó là Omega nam cũng không phải vấn đề gì”.

Mái tóc đen tuyền, làn da trắng ngần, đôi mắt màu ngọc bích cùng đôi môi đỏ thắm của Joshua khiến bất cứ ai đi ngang qua cũng phải ngoảnh nhìn. Càng lớn, Joshua càng trở nên thanh tao và lộng lẫy hơn.

Nhưng rồi Joshua cũng thức tỉnh thành Alpha khi bước vào tuổi thiếu niên, và giờ đây ở độ tuổi ba mươi, hắn đã cao đến một mét chín. Lồng ngực nở nang cùng đôi vai vạm vỡ của hắn trông thật ấn tượng. Toàn thân là những cơ bắp săn chắc do luyện tập cưỡi ngựa, khiến bất cứ ai nhìn vào cũng nhận ra ngay hắn là một Alpha thượng hạng.

Hôn sự của hai nhà vì thế mà cũng không thành, nhưng tình bạn của hai bà mẹ thì vẫn được truyền lại cho các con. Khác với Joshua người con thứ, Frost là con trưởng, đã trở thành gia chủ và kế nghiệp gia tộc Medicis. Dù vậy, cả hai vẫn thân thiết như xưa, dĩ nhiên tình bạn của họ khác xa so với tình bạn ngọt ngào của hai bà mẹ.

“Vậy là đến giờ mày vẫn chưa tìm được Omega đó?”

“Ừ. Chẳng biết cậu ta trốn ở cái xó nào, tao lục tung cả lên mà chẳng thấy tăm hơi đâu.”

Sau khi tỉnh dậy một mình trong rừng, Joshua phát hiện Omega đã biến mất khỏi vòng tay của hắn như một bóng ma. Hắn lập tức sai người đi lùng sục khắp nơi để tìm kiếm. Thực ra với Joshua, Omega chỉ là trò tiêu khiển, nhưng việc bị bỏ rơi trước khi hắn cảm thấy chán ghét và quyết định vứt bỏ là điều không thể tha thứ. Hắn đã nâng niu, cưng chiều đến thế, vậy mà dám biến mất như bọt nước không một lời từ biệt. Chuyện đó tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Vì có anh trai kế nghiệp gia tộc, nên Joshua chẳng màng bận tâm đến chuyện hôn nhân. Trái ngược với vẻ ngoài tuyệt mỹ, hắn tàn bạo, độc ác và đầy tính chiếm hữu. Những Omega hắn săn thường được hắn tận hưởng trước, rồi ném qua cho các quý tộc khác như thể ban phát. Vậy mà một Omega do chính hắn bắt được lại dám biến mất? Đó là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

“Omega đầy rẫy khắp nơi, sao phải tốn công tìm kiếm?”

“Vì cậu ta là một Omega cực trội.”

Nghe đến đó, Frost gật gù hiểu ra phần nào. Giới quý tộc giờ đây chẳng còn mặn mà với huyết thống hay danh phận, để đảm bảo sự giàu có. Thứ họ săn tìm là những Omega mang gene vượt trội, cực trội, hoặc ít nhất cũng phải trội.

“Mày cũng đâu có cần gấp đến mức ấy.”

“Nhưng nếu để kẻ khác cướp mất, tao sẽ phát điên.”

Frost nhìn thằng bạn mình thầm nghĩ đúng là một tên điên. Không định kết hôn, cũng chẳng có kế hoạch sinh con, vậy mà chỉ vì không muốn một tên Omega cực trội rơi vào tay kẻ khác, lại quyết tâm có cho bằng được.

“Với cả… cậu ta đẹp dã man.”

“Là cực trội thì đương nhiên phải đẹp rồi.”

“Không, ý là… đúng gu tao luôn ấy.”

“Ồ, không ngờ mày cũng có gu cơ đấy?”

Frost hỏi, nhếch mép cười đểu. Trước giờ cứ tưởng tên điên này chỉ cần thấy Omega là mắt sáng rực, chỉ muốn lột sạch mà nhảy vào, vậy mà lại có gu. Đúng là chuyện khiến những con chó hoang cũng phải bật cười.

“Bị đè xuống, nằm bên dưới tao khóc lóc, khuôn mặt đó đẹp đến phát điên. Mày chẳng phải cũng thích những đứa có khuôn mặt đẹp khi khóc hay sao? Ồ, hóa ra gu của chúng ta giống nhau.”

“Mày khỏi lo. Dù có dâng Omega tới tận miệng thì tao cũng chẳng thèm.”

Joshua cười khoái chí, ánh mắt thoáng lấp lánh vẻ tinh quái.

Hồi Frost còn là thiếu niên, có một người hầu là Omega lặn đã lén lút đột nhập vào nhà. Cô ta còn không màng sống chết, nhân lúc Frost đang trong kỳ động dục mà lẻn vào phòng cậu, toan tính sẽ mang thai con của cậu để đổi đời. Nhưng kết cục chỉ là một cơ thể tan nát. Sau đó, cô ta biến mất không một dấu vết, như thể chưa từng tồn tại.

Frost ghê tởm việc những Omega cứ bám víu lấy cậu chỉ vì bản chất của chúng. Với lại, đối với cậu những kẻ có địa vị thấp kém như đám hầu gái cũng chỉ là vật sở hữu, không có tư cách đòi hỏi bất cứ điều gì từ cậu. Frost đã dùng cô hầu gái khi đó làm gương, để lũ hầu giá hiểu rõ vị trí của chúng ở đâu.

“Chẳng phải sớm muộn gì mày cũng phải rước một Omega về sao? À đúng rồi, nhà  Medicis chẳng thèm đi săn, mà cưới luôn tiểu thư Omega chính hiệu từ trong trứng nước chứ gì?”

“Tao vẫn chưa có ý định cưới xin gì cả.”

Cả hai đều chỉ muốn ăn chơi tận hưởng cuộc sống thêm một thời gian nữa. Nhưng Frost thì không thế cứ mãi trì hoãn việc kết hôn, gánh nặng người thừa kế vẫn đang đè nặng trên vai cậu.

“May mắn thật, không làm gia chủ sướng thật đấy.”

Joshua cười cợt, cố tình chọc tức bạn mình.

“Thế mày đã tìm kiếm ở đâu rồi?”

“Tao đang trong tình trạng này, không thể tự mình đi tìm, nên đã sai đám thuộc hạ. Nhưng chẳng có cái tin tức nào ra hồn, nên từ mai đích thân tao sẽ tìm kiếm.”

Joshua nói rồi chỉ tay vào phần dưới của mình. Thứ bên dưới lớp áo choàng, dù đã được che sơ sài vẫn căng cứng đầy khiêu khích.

“Kỳ động dục của mày đã kết thúc thật chứ?”

“Ừ, nhưng vì phải nhịn nên giờ tao vẫn thèm muốn lắm.”

Frost cười khẩy. Cái từ giữ mình trong sạch đúng là chẳng thể nào hợp với Joshua.

“Mày đã lùng sục khắp nơi mà vẫn không thấy, chắc chắn không phải dân thường quanh đây. Thế thì thử lật tung mấy con hẻm hẻo lánh bẩn thỉu đi.”

Người khác nghe được chắc nghĩ rằng hắn đang tìm kiếm tình nhân bỏ trốn, nhưng thực chất chỉ là một Omega mà hắn qua đêm cùng, à không, thậm chí chẳng phải qua đêm, chỉ là đùa giỡn đôi chút trong ngày. Vậy mà chẳng hiểu sao hắn không thể quên được, lâu lắm rồi hắn mới tìm được thứ có thế khiến hắn thực sự hứng thú đến vậy.

“Mong là mày sẽ nhanh chóng tóm được nó, Nếu không, tin đồn sẽ lan ra khắp Albitro này trong chớp mắt. Tao chẳng muốn cái ‘sự thật’ rằng thằng bạn thân tao mang vẻ ngoài lộng lẫy, nhưng bản tính thì hung bạo, lại bị đồn ầm khắp nơi một lần nữa đâu.”

“Thế nào, đám hầu gái mới vào có vừa ý mày không? Trong đám đó không có Omega nào sao? Cái loại hầu gái ảo tưởng hão huyền muốn chiếm đoạt gia tộc Medicis ấy. Nếu có, cho tao mượn một đứa đi. Giờ tao vẫn còn đang thèm đây.”

“Tao không có sở thích dùng chung lỗ đâu. Với mày nghĩ tao ngu đến mức lại để một con Omega lẻn vào nhà một lần nữa sao?”

Câu trả lời dứt khoát của Frost khiến Joshua bật cười.

Hôm đó, vừa trở về dinh thự Joshua lập tức lên cơn động dục Vì là Alpha cực trội nên kỳ động dục của hắn kéo dài rất lâu và dữ dội, thế nên hắn đã lôi một Omega về để giải tỏa. Nhưng vấn đề là mỗi khi hắn định làm gì đó, hình ảnh người Omega trẻ tuổi hắn gặp trong rừng lại hiện ra, khiến hắn chẳng còn chút hứng thú nào với việc làm tình nữa.

Mỗi lần định bảo người Omega kia ngậm lấy dương vật của hắn, hình ảnh Omega khi ấy lại hiện lên làm hắn nhớ đến đôi mắt đỏ hoe vì khóc, nước mắt đọng lại nơi khóe mi. Khuôn mặt trắng trẻo của cậu ta trông thật quyến rũ.

Hắn nhớ rằng Omega nhỏ bé ấy có vẻ là lần đầu tiên ngậm thứ đó. Ngay cả khi hắn cọ xát đầu dương vật lên môi, cậu cũng lúng túng không biết phải làm gì, chỉ run rẩy mà mím chặt môi. Cái dáng vẻ ấy trông chẳng khác gì một chú nai nhỏ, khiến hắn càng muốn trêu chọc. Hắn dùng ngón tay thô bạo của mình ấn mạnh lên môi dưới của cậu để bắt cậu mở miệng, cậu miễn cưỡng hé môi và thở dốc từng hơi nóng rực. Hơi thở phả vào đầu dương vật khiến nó nhột làm Joshua chỉ biết bật cười.

“Cậu ta vụng về lắm, chắc là lần đầu tiên ngậm thứ đó.”

“Chẳng phải đứa thành thạo sẽ sướng hơn à?”

“Đó là vì mày chỉ làm tình với bọn Beta thôi. Omega dù vụng về thì vẫn ngon chán.”

Dù nói với thằng bạn như vậy, nhưng thực ra Joshua cũng thích những người thành thạo và cảm thấy phiền phức với những người ngây ngô, vụng về. Bởi vì hắn phải chỉ bảo từng li từng tí. Vậy là cái cậu Omega non nớt kia lại có thể khiến hắn thay đổi suy nghĩ, đúng là yêu quái.

“Làm sao mà một Omega xui xẻo như thế lại lọt vào mắt xanh của Joshua Marguerite lừng danh chứ?”

“Xui xẻo cái gì chứ. Nếu trở thành Omega của riêng tao, thì mọi thứ của tao đều sẽ là của cậu ta. Đó là may mắn đấy.”

“Thôi đi, chỉ mong là đừng có chuyện mày làm tình xong thấy không vừa ý rồi giết người luôn là may rồi.”

“Tao là loại xem mạng người như cỏ rác vậy sao?”

Frost nhún vai.

“Tao vừa nhét cái đó vào miệng, nó đã cắn nhẹ tao một cái, thế là khóc lóc ôm chặt lấy đùi tao không buông. Trông nó lúc đó mới đẹp làm sao. Tao đã định bắn vào mặt nó, nhưng rút ra không kịp nên cuối cùng đã bắn vào cổ họng nó. Thế mà không biết nó học ở đâu lại nuốt xuống chứ không nhổ ra. Nói mới nhớ, như vậy không phải tinh dịch của tao đã trong bụng nó rồi hay sao? Tao phải nhanh chóng tìm cho ra nó. Dám mang tinh dịch của tao rồi bỏ trốn, thật không thể chấp nhận được.”

Joshua cứ thế thốt ra những lời lẽ tùy tiện. Frost đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Sao vậy? Định đi à?"

"Hôm nay người ta bảo sẽ có người hầu mới đến."

"À, ra vậy? Không phải hôm qua sao?"

Frost gật đầu.

"Lần này tao vừa mua một cây roi ngựa rất đẹp, mày có muốn lấy không?"

Joshua ngỏ ý.

“Đúng lúc cây roi cũ của tao bị hỏng, cần một cái mới. Nhưng tao sẽ trả tiền.”

“Tiền thì không cần, chỉ cần cho tao mượn đám thuộc hạ nổi tiếng tìm người của mày một lát. ”

"Biết ngay mà, Joshua Marguerite lừng lẫy sao có thể bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy được."

Thuộc hạ của Frost đặc biệt giỏi trong việc tìm kiếm người lẩn trốn. Bởi vì dù đã nhân từ giảm tiền thuê đất, vẫn có những kẻ chỉ thuê đất rồi bỏ trốn ngay sau khi thu hoạch xong. Gia tộc Medicis luôn tìm ra những kẻ lẩn trốn đó. Biết rõ năng lực đó, Joshua mới dám ngang nhiên yêu cầu mượn người của Frost.

"Ba ngày."

"Không được. Một tuần."

“Nếu trong ba ngày mà không tìm được thì cũng hết cách rồi. Coi như nó chết rồi đi.”

"Vậy hả? Được thôi. Nhưng không được tìm qua loa đâu đấy."

“Thế thì đưa tao thêm một cây gậy mà mày mới làm đi.”

Nghe vậy, Joshua cau mày. Hắn đã kỳ công chọn từng cây trong rừng để làm cây gậy, vậy mà giờ bị cướp sạch thế này. Mà cũng chẳng sao, rừng của hắn thì có thiếu gì gỗ quý.

Nghĩ đến khu rừng, Joshua lại nhớ đến Omega xinh đẹp kia.

“Chẳng biết có phải là lần đầu nó dùng miệng dưới hay không, nhưng cái lỗ ngậm lấy dương vật của tao thì vừa khít và đáng yêu lắm.”

Dù là một câu chuyện dâm dục đến mức làm thối tai người nghe, nhưng người ta thường nói “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Dù cả hai ngồi đối diện nhau, nhìn nhau với gương mặt cao quý và cử chỉ tao nhã thì bản chất của họ vẫn như nhau, bẩn thỉu đến tận xương tủy, tựa như bạn tri kỷ từ trong bụng mẹ.

“Thế, mày đã từng làm cái kiểu đó chưa?”

“Kiểu gì?”

Frost liếc nhìn chằm chằm như thể muốn bảo cứ thử nói ra xem nào.

“Tên đó ở trong khu rừng của tao say mê mấy quả dâu tây, cứ thế hái ăn ngấu nghiến. Đôi tay trắng nõn dính đầy nước dâu, ăn lấy ăn để mà chẳng hề hay biết tao đang đứng phía sau.”

“Chỉ ăn vài quả như vậy thì có ai nói gì đâu?”

“Đúng là thế. Nhưng mà cái mái tóc nâu xoăn tít đó trông đáng yêu quá, nên tao đã không kìm được mà đè nó xuống ngay tại chỗ. Nhìn nó có vẻ thèm dâu lắm, nên tao đã rất chu đáo, tận tình nhét dâu cả miệng trên và cả cái lỗ của nó.”

Frost thừa hiểu cái ý đó của hắn, đến mức sững sờ. Thằng điên này không chỉ chơi từ đằng sau Omega nhỏ tuổi, mà còn nhét cả dâu vào lỗ của nó để cùng thưởng thức.

“Cơ mà không biết có phải vì tao nhét dâu vào miệng dưới của nó không, hay vốn pheromone của nó đã thế, mà chính tao lại bị mùi dâu tây ấy làm cho mê mẩn. Nên tao nghĩ, tìm một Omega có mùi dâu chắc sẽ nhanh hơn đấy.”

“Tao đã nói bao nhiêu lần rồi, nhà tao chỉ toàn Beta thôi. Nghe hiểu không hả?”

“À đúng rồi ha? Tao lại quên mất.”

Làm gì có chuyện quên. Ai cũng thừa biết Joshua Marguerite thông minh đến mức nào. Chẳng qua hắn đang cố tình nhắc lại chuyện vài năm trước, khi một Omega giả làm Beta lẻn vào gia tộc Medicis để chọc tức. Frost quá hiểu cái tính đểu cáng của hắn

Joshua gọi một cô hầu gái đứng gần đó và ra lệnh:

“Lấy cây roi da mới mua gần đây, cây gậy vừa làm hôm kia và thêm một cây chổi lông nữa, rồi gửi chúng đi. Sau đó, cứ tin vào năng lực của nhà Medicis và chờ đợi.”

Joshua cảm thấy dương vật mình lại cương lên. Nhắc đến Omega đã bỏ trốn khiến hắn lại muốn đâm vào cái lỗ nhỏ nhắn chật hẹp ấy. Mùi hương pheromone dần trở nên nồng nặc khiến Frost nhíu mày.

“Cứ như con chó đực ấy.”

Đéo khác gì một con chó đực động dục bừa bãi. Kệ đi vậy, có phải mới ngày một ngày hai đâu.

Frost thở dài. Anh quay lưng đi không chút do dự, Joshua nhìn theo tấm lưng phẳng lì ấy và khẽ cười đểu. Đôi mắt màu ngọc bích ánh lên lấp lánh.

Cùng lúc đó, Riel ngây thơ chẳng biết gì đang bước qua cánh cổng lớn của gia tộc Marguerite, ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh.

※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com (web tạm: tececede.com).

– Còn tiếp ở chương sau –

***

Tên truyện: Săn Lùng Omega

Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ

Translator: Vanh

Proofreader: Kitnhuy

Bình luận chapter 03
Vui lòng đăng nhập để bình luận
Bình luận (0)
Chưa có bình luận nào
03